Thứ Tư, 23 tháng 5, 2012

Du Địa Ngục 3_đọc truyện sex hay việt nam

Trang 3 trong tổng số 4
NGỤC THỨ TƯ
Trong ngục thứ tư hành phạt những người hủy hoại cơm gạo, đồ ăn uống phải chịu tội ăn giòi, chẳng hạn kẻ ăn nhiều người ăn ít. Có người một diệm, kẻ một khạp, một lu lớn, cho đến kẻ ăn nhiều không kể xiết, ước nhiều như chợ Mỹ Tho vậỵ Ðược biết tội nhân khi ăn hết giòi đó rồi, nếu còn tội khác phải đến địa ngục khác chịu tội, như hết thì đi đầu thai chịu quả báo xấu xa bần cùng khổ sở.
anh sex
truyện sex hay

phim sex hay
truyện ma kinh dị


Một số đông người vì tội nấu rượu, không biết bao nhiêu là lu, người một lu, kẻ hai lu, đến 5,6,7 lu để dài dài ước chừng là 3 cây số, hàng ngàn , hàng trăm chớ không phải đôi ba, được biết khi uống hết rượu trong lu, nếu còn tội khác thì đến ngục khác chịu hành phạt nữa, còn như hết tội được đi đầu thai làm thú hay làm người ngu dốt chẳng hạn tùy theo nghiệp.
Tôi thấy như vậy lòng chua xót vô cùng bèn khuyên các vong niệm Phật, hễ ai nghe lời niệm Phật theo tôi thì tự nhiên giòi trong khạp tiêu mất, rượu trong lu vơi cạn, vì thấy sự mầu nhiệm như thế nên nhóm này niệm truyền đến nhóm khác. Tôi cũng bươn bã đi khắp các nơi, vừa đi vừa niệm Phật và khuyên các vong hồn niệm Phật. Nhờ thế cửa ngục thứ tư nầy ra khỏi một số rất đông.
NGỤC THỨ NĂM
Khi vào ngục thứ năm. Ôi! vô số người mang gông tra cùm, do vì tội phao phản thêm bớt, nói gian dối làm người phải bị tù đày, mang gông đi không nổi, bị quỉ sứ ở sau đánh tới, cứ một bước bị đánh một cái, đến bước không nỗi, té xuống thì bị đánh liên tu bất tận đến chết đi sống lại, cũng có một số bị nhốt vào lồng sắt vì lúc còn sống bắt thú nhốt vào lồng để chơi cho vui thích, tôi cũng khuyên bà con niệm Phật, hễ ai niệm theo tôi, thì gông cùm tan rã lồng sắt vỡ ra. Ðây tôi chỉ nói sơ lược ở ngục thứ năm.
NGỤC THỨ SÁU

Vào ngục thứ sáu, được nghe tội báo ở đây là do sát sanh hại mạng để ăn uống như: trâu, bò, heo, chó, gà, vịt, và rắn, rùa v.v... Số nào giết trâu, bò, ngựa, chó thì vít lên núi lửa, giữa núi lửa có một cột đồng rất lớn, lửa cháy hừng hực. Số nào chỉ ăn mà không giết thì vít ở ngoài cột đồn, còn số nào vừa ăn vừa giết thì vít ngay lên cột đồng, lửa cháy xèo xèo, mùi hôi khét xông lên. Ở đây cũng có một số người bất hiếu, chửi cha mắng mẹ hoặc bỏ cha mẹ bơ vơ khổ sở, cũng bị hành phạt như vậy. Thật khó mà khuyên họ niệm Phật vì nghiệp lực quá nặng, chỉ có một số ở ngoài còn khuyên niệm Phật được. Hễ số nào niệm Phật thì ngưng hành hình, còn không niệm thì quỉ sứ cứ tiếp tục hành phạt mãi.

Ði một đỗi nữa gặp một số người rất đông. Số thì giữ gà vịt, số thì giữ heo bò, dê ngựa v.v... Tôi lấy làm lạ mà nói: "Ủa! Ở địa ngục cũng có nuôi heo gà, bò dê nữa hay saỏ". Có vị quan đi theo trả lời: "Không phải, đây lànhững chúng sanh, khi còn sống nuôi bò, dê, heo, gà vịt để sanh lợi chớ không sát sanh. Chúng phải ở đây mà giữ số thú này, chừng nào số thú này mãn kiếp thú thì chúng mới được đi đầu thai. Ðó là chưa kể những tội khác, còn phải đến các địa ngục kia mà chịu tội nữa".

Lại có một số người hay đi nghe những trò hát ca tình tứ khêu động tình dục làm cho người say mê điên đảo, bị quỉ sứ bắt hát lại cho các người giữ thú xem. Nếu hát được thì thôi, bằng hát không được thì quỉ sứ đập tơi bời. Có vị quan đi theo nói: "Những chúng sanh nầy khi còn sống được giàu sang rồi ăn sài lãng phí, phải chi chúng nó dùng tiền để bố thí cho người nghèo đói, hoặc in kinh, tạc tượng Phật, hoặc ch'ng chùa hộ quí Tăng Ni tu học thì quí báu biết bao! Lúc chết được sanh về cõi trời hưởng phước tu thêm đặng về cảnh Niết Bàn, chớ có đâu mê muội xài phí đồng tiền vô ích mà nay phải vào địa ngục".

Ði một đỗi nữa đến cầu Nại Hà bắc ngang qua một cái hầm rộng lớn ước chừng năm mẫu đất, cầu thì nhỏ tròn như cây cau, ở dưới đủ các loại thú vật có từng đoàn, đoạn đầu thì bầy trâu bò, bầy ngựa, bầy voi, bầy cọp, bầy rắn, kế đến thì bầy gà, vịt, heo, dê đủ loại, sau cùng là bầy chó, nếu ai giết thú nào, khi đi qua cầu ngang qua bầy thú ấy do nghiệp lực tạo ác của mình mà phải té nhào xuống hố, mặc tình cho chúng nó giày bừa, đá đạp. Hễ giết voi thì voi giậm, giết chó thì chó xé, giết heo thì heo ủi, giết gà thì gà mổ, giết rắn thì rắn quấn v.v...

Cho đến thân thể nát nhừ hôi thúi rồi đi thường mạng, những người nào không sát sanh hại vật thì đi qua cầu được bình an. Tôi qua cầu cũng được an, vì nhờ đã cầu siêu cho đám gà vịt rồi, khi đó có một con chó chạy theo tôi, cái thân thì người ta mà đầu chó, thấy nó tôi phát run. Nó kêu: "Cô ba, tôi là chó nô đây, cô quên tôi saỏ". Tôi nói: "Ủa nô mầy chết lâu rồi sao còn ở đâỷ". Nó nói: "Tôi kiếp trước là đệ tử của thầy Giác Tân, vì lòng tham lấy của Tam Bảo, nên phải làm kiếp chó để giữ chùa, kiếp tôi chưa mãn, bị một người thuốc tôi chết , tôi quyết chờ nó xuống đây, trả hận". Tôi bèn khuyên: "Thôi mày xin đi đầu thai đi, thù oán làm gì cho khổ, chẳng lẽ mày đợi mãi sao ?". Miệng nói mà chân đi riết.

Ra khỏi ngục, gặp Lục Biện, Ngài nói: "Ngươi thấy chưa, chúng nó vì tội sát sanh hại mạng mà khổ sở như vậy, khi về cõi Diêm Phù, rán khuyên người đừng sát sanh hại vật và cũng đừng đốt giấy tiền, vì chỉ có tội chứ không có phước". Sơ lược như vậy.

NGỤC THỨ BẢY
Khi đến Thất Ðiện tôi nghe vua Thất Ðiện dạy rằng: "Sư nữ của các người, oai thần đã giảm, nếu vào ngục có xỉu thì nên đưa ra cấp tốc, kẻo nhiễm khí độc". Bước vào ngục, tôi thấy tội nhân bị quỉ sứ móc mắt, bẻ răng, cắt lỗ tai, xẻo lỗ mũi, cắt lưỡi, số người rất đông tôi cũng còn vững tin thần, đến chừng thấy người cậu (cậu chết tháng 2, tôi chết tháng 4) bị bẻ răng, móc ruột, máu ra lai láng, tôi xỉu luôn, chư Thần liền đưa tôi ra.
NÓI CHUYỆN VỚI CẬU
anh sex
truyện sex hay

phim sex hay
truyện ma kinh dị


Khi tỉnh lại, tôi liền xin với Thất Ðiện cho tôi tiếp tục đi xem ngục thứ bảỵ Ngài nói: "Không đặng vì oai thần của ngươi đã giảm hãy về tu thêm". Tôi nói: "Tôi có người cậu chết hôm tháng hai, đang chịu tội trong ngục, xin Ngài cho tôi trở vào thăm". Ngài nói: "Không được, để tôi cho quỉ sứ dẫn cậu ra". Quỉ sứ đưa cậu ra, tôi hỏi: "Hồi đó cậu nói với tôi cậu tụng kinh Pháp Hoa 40 năm, sao nay cậu còn bị đọa vào địa ngục". Cậu tôi trả lời: "Vì cậu nói láo nên nay mới bị hành phạt như vầỵ Cậu còn cái tội khi dễ người đời, lại thêm hốt thuốc cắt cổ nữạ Vậy con về nói với thằng Khanh, thằng Chình con của cậu, phải bán hết gia sản làm chay, bố thí, phóng sanh hoặc ấn tống kinh cúng chùa mà cầu siêu cho cậu, vì của ấy là mồ hôi nước mắt của người đời, cậu bóc lột của họ nhiều quá". Tôi nói: "Thôi cậu hãy rán niệm Phật, khi trở về dương thế, tôi sẽ tụng kinh mà cầu siêu cho cậu, chớ con cậu dễ gì tin theo lời tôi nói". Lúc ấy Thất Ðiện có phán: "Chúng sanh ở cõi Diêm Phù thật quá mê muội, tưởng chết rồi là hết, nên thẳng tay tạo điều ác nghiệp, đến khi chết xuống địa ngục ăn năn đã muộn. Khi về cõi Diêm Phù; Trẫm có đôi lời nhắn nhủ với chúng sanh, mỗi ngày phải rán tu một giờ, hay nửa giờ hoặc niệm Phật tụng kinh trì chú. Ngươi cũng khuyên chúng sanh đừng đốt giất tiền mà cầu siêu cho ông bà. Nếu vậy Nhứt Ðiện Tần Quảng Vương đi ăn hối lộ của người thế hay sao? Muốn cho ông bà cha mẹ được siêu rỗi, phải bố thí cho kẻ nghèo đói, cúng chùa hộ Tăng Ni tu học, in kinh ấn tống, mua vật phóng sanh mà cầu siêu thì cha mẹ ông bà có chết bao nhiêu năm cũng được siêu độ". Ðến đây tôi xin kiếu Ngài để trở lại Nhất Ðiện.
TRỞ VỀ NHỨT ÐIỆN
Khi trở về đến Nhất Ddiện, Ngài phán: "Ngươi khám phá địa ngục, thấy sự trừng trị có công bình hay không?". Tôi đáp: "Bạch Ngài, sự hành phạt rất công bình, nhưng chúng sanh tạo ác lúc nào không biết, nay thấy chúng sanh bị hành phạt khổ sở, lòng cũng quá xót thương". Ngài nói: "Chúng sanh khi còn sống chỉ lo cung phụng cái xác giả tạm mà gây bao tội ác: nào sát hại sinh vật, nào cướp của giết người, lòng tham không đáy, muốn ngồi không mà hốt của thiên hạ để cho gia đình, thân tộc bè bạn vui say, cuối cùng thần thức phải rơi vào địa ngục".
Nhứt Diện phán tiếp: "Thay vì nhà ngươi phải lãnh tội đui, câm, điếc mà trở lại cõi Diêm Phù trong 10 năm, nhưng nhờ công phá 7 cửa ngục mà chúng sanh được siêu độ rất nhiều, nên giảm được tội đui, chỉ còn lãnh tội câm và điếc trong vòng 3 năm rồi xuống đây sẽ định lại. Nếu tinh tấn tu hành, gia đình tu thiện, tránh sát sanh thì còn giảm nữa bằng không thì mang tật suốt đời".
Kế đến Ngài phán: "Nhà ngươi nhận tội ăn năn cải sửa có lắm chúng sanh đến đây mà còn chối tộị Trẫm bèn cho xem kiếng chiếu tiền ảnh thấy việc làm của mình trên trần thế, lúc ấy hết phương chối cãi, cũng có nhiều chúng sanh xin sống lại để đem tiền của bố thí cúng chùạ Nhưng xác thân của chúng đã rã rồi, đâu còn mà trở lại, vì một vong hồn xuất ra, quỷ sứ thâu nhỏ lại bỏ vào trong hồ lô mang xuống vua Ðông Nhạc, kế giải qua Tây Nhạc, đến ngày Trẫm phân sử thì gần cả tháng lúc y thây thi đã rã, đâu còn mà trở lại. Nên Trẫm cho lên Nguyệt Cảnh Ðài, nhìn về quê quán người chồng thì đã có vợ khác, hoặc vợ đã có chồng khác, của cải bị đám con phá tán, gia tài hao mất, tình nghĩa như đám mây bay, rồi gục đầu mà khóc".
Tôi bèn nói: "Bạch Ngài, tôi có thể xem các thứ ấy đặng không?". Ngài nói: "Ddứa ác còn xem được, huống chi ngươi có ác có thiện". Ngài vừa nói dứt, có vị thần đem kiếng chiếu tiền ảnh ra cho tôi xem. Thật là hay quá. Lúc nào tôi làm gì nói chuyện với aỉ Tính toán điều gì? Ðều hiện ra đầy đủ như ở cõi Diêm Phù ta coi hát vậỵ Kế đến Ngài bảo tôi nhắm mắt để lên Nguyệt Cảnh Ðài, vừa mở mắt ra thì thấy mình đứng trên một tấm kiếng thật to lớn. Tôi đang nhìn qua ngó lại không biết phải xem như thế nào thì bỗng có một vị cốt cách như tiên, tóc đỏ, râu vàng bước tớị Tôi hỏi: "Ngài ở đâu đến đâỷ". Ông ấy đáp: "Ta chẳng phải ở đây, cũng chẳng phải từ đâu đến, hễ có Ngài thì có ta". Tôi nghe nói thế cũng lặng thinh. Ông bèn dẫn tôi xem về ngôi nhà của tôi, thật là tỏ rỏ vô cùng, thấy xác tôi nằm trên ván đó, chung quanh có bà con cô bác lân cận, cũng có thằng em của tôi ở Thủ Thừa qua thăm, con tôi nó đứng gần bên xác tôi và đang nói năng điều chi đó.
Xong rồi, người dẫn tôi xem Thủ Ðô Sài Gòn cũng thấy nhà cửa lầu đài, xe chạy, người qua kẻ lại, coi đến những đô thị trên thế giới, các đô thị này lộng lẫy nguy nga và lớn hơn ở Sài Gòn xa lắm. Tôi bèn nói: "Hay quá, thật hay quá. Xem được như vầy dù có chết hay sống cũng vui lòng." Ông tiên đáp: "Hay mà cũng chưa hay, Ngài rán tu chừng nào mà không cần đứng trên Nguyệt Cảnh Ðài này mà thấy được tất cả mới là hay". Ðến đây Ngài bảo tôi trở về, vì đã hết thời gian ấn định. Ngài vừa nói dứt câu thì thân tôi đứng ngay trước Nhứt Ðiện. Nhứt Ðiện bảo tôi đến lễ Bồ Tát đặng trở về cõi Diêm Phù.
TRỞ VỀ DƯƠNG THẾ
Khi đến lễ Bồ Tát vừa muốn bạch thì đã câm ngay. Bồ Tát khuyên: "Khi về cõi Diêm Phù, ngươi nhớ lời đại nguyện mà tinh tấn tu hành ba năm sau xuống đây xét lại".
Chư Thần đưa tôi trở lại cung Long Vương, được vua Long Vương cho rồng đưa tôi qua bể lạnh, nhờ hơi rồng tôi thấy ấm áp hơn bận đi. Gần đến ranh giới loài người, rồng dừng lại, tôi cùng chư Thần tạ ơn rồi bay thẳng vào nội địa Ðến nhà tôi chư Thần hạ xuống. Vào nhà tôi thấy cái xác của tôi nằm ngay trên ván, không cử động chi hết, nước da xanh mét, tôi bắt rùng mình. Trước kia tuy tôi tu hành nhưng không chứng được cái hồn của mình như thế nào ngy mới nhận được rõ ràng. Cái xác này là giả dối cứng đơ, xanh mét, rồi theo thời gian mà tan rã, chớ có chắc thật gì đâu. Vừa nghĩ thế thì thấy có một vị Thần trong xác tôi xuất ra, (đó là thần giữ xác điều hòa thở, bằng không thì xác bị hoại, tôi về nhập vô không được). Các vị Thần ở ngoài xô tôi nhập vào xác. Lúc còn ở ngoài xác, tôi tỉnh lắm có đau nhức chi đâu, thế mà khi vào xác, tâm hồn mê mẩn như người ngáy ngủ, tay chân tê lạnh nặng nề. Cả mình đau nhức, một lúc nghe gân cốt trong mình chuyển, hơi thở nghe điều hòa, tôi bèn mở mắt ra, thì thấy con tôi nó đứng kế bên đó. Lòng tôi buồn rười rượi tự nhiên nước mắt chảy dài, chớ không nói năng gì.
Một lúc lâu, tôi bàng hoàng ngồi dậy, thấy bà con đứng xung quanh, tôi chỉ lắc đầu, hai hàng nước mắt cứ tuông rơi mà miệng không nói chi được hết. Trong mình nhức mỏi, các bắp thịt cứng đờ, cổ khô hốc. Chắc con tôi cũng khổ lắm, nhưng chẳng biết nói gì hơn, chỉ lấy mắt mà nhìn. Lúc ấy đồng hồ chỉ 12 giờ ngày 24 tháng 4 năm Dần. Trọn ngày hôm đó và liên tiếp cho đến ba bốn hôm sau, tôi ăn ngủ không được lòng như còn hãi hùng khiếp sợ, hễ nhắm mắt thì thấy địa ngục hành hình.
Con tôi nó thấy tôi khổ sở nó cầu nguyện ăn chay một tháng, để tụng kinh Ðịa Tạng cầu nguyện cho tôi. Sau một tháng tôi cũng chưa nói được, nó không thối chí, vẫn tiếp tục ăn chay cầu nguyện. Còn tôi hễ nhớ đến chúng sanh nơi địa ngục thì lòng đau nhói, hằng ngày tôi tụng kinh Pháp Hoa bằng mắt, bằng tâm, chớ không ra lờị Mỗi ngày tôi tụng ý cuốn hoặc 2 ngày một cuốn, do đó tôi và con tôi tụng luôn 6 tháng.
XUỐNG ÐỊA NGỤC LẦN THỨ NHÌ
Ðến ngày 12 tháng 10 cũng năm Dần, chư Thần xuống rước tôi xuống âm phủ, chư Thần cõng tôi qua địa phận loài người thì có rồng chờ sẵn mà đưa ngay vào địa ngục. Hai vị Bồ Tát đã đến lúc nào không biết, thấy hai vị Bồ Tát tôi bèn đến đãnh lễ. Bồ Tát Quan Âm phán: "Quí thay, nhà ngươi giữ tròn lời đại nguyện, về cõi Diêm Phù thọ trì kinh Pháp Hoa cầu nguyện cho chúng sanh nơi địa ngục. Ta cho ngươi biết, oai thần kinh Pháp Hoa rất lớn, và vũng nhờ ngươi đem hết thân tâm cầu nguyện nên mỗ bộ được siêu thăng trên hai ngàn vong linh. Nhà ngươi có đứa con đại hiếu, ăn chay tụng kinh cầ nguyện cho mẹ, tội ngươi được ân xá thêm". Ngài bèn bảo vị thần đưa tôi chung nước uống và rửa mặt. Lạ thay rửa mặt xong thì tôi nói được. Bồ Tát nói tiếp: "Oai thần của ngươi đủ sức khám phá địa ngục, hãy đến Nhứt ÐiệnTần Quảng Vương mà lãnh ấn".
Tôi bèn đến Nhứt Ðiện làm lễ lãnh ấn thì Ngài hết sức vui mừng, từ trên ngai vàng bước xuống mà phán rằng: "Trẫm rất vui mừng cho Hiền Tăng, tưởng đâu 3 năm mới trở xuống nào ngờ chỉ trong 6 tháng. Ngày nay mới biết rõ tâm Ngài vì thương xót chúng sanh nơi địa ngục không quảng nhọc nhằn đem hết tâm trí thọ trì kinh Pháp Hoa để cầu siêu cho chúng, bao nhiêu công đức thọ trì khinh pháp của con Ngài, Ngài cũng nguyện hồi hướng hết cho chúng sanh, thật quý thay! Một điều nữa Trẫm muốn cho Hiền Tăng lãnh phần in kinh ấn tống để hộ Tăng Ni tu học và hàng Phật tử có đủ kinh sách tu hành vậy Ngài nghĩ saỏ Tôi nói: "Bạch Ngài tôi không sợ khó nhọc, nhưng vì tiền tài không có xin Ngài hoan hỉ cho". Nói đến đó rồi thôi, Ngài bèn đóng ấn đưa cho vị quan đặng khám phá địa ngục tiếp.
anh sex
truyện sex hay

phim sex hay
truyện ma kinh dị

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét